Ngắn. Táo bạo. Hữu ích. Không tiếp thị — chỉ mẹo thật.
Nhiều người qua B2 chỉ bằng học thuộc. Tôi cũng nên vậy?
Được — nếu bạn chỉ muốn lầm bầm “vâng, vâng, vâng” ở Đức. Nói thật cần hơn chế độ vẹt.
Tiếng Đức khó. Tôi chịu rồi!
Đừng khóc kẻo bị “nhốt” ở đây. Từ giờ bạn ở cùng bọn mình — và tiến tới cải thiện. Thầy kém? Từ vựng ngập? Không chiến lược? Chào mừng. Khó nhưng không bất khả.
Tôi là “cao thủ” trên forum — ngoài đời thì lạc lối. Sao thế?
Thật lòng? Sai hết. Like đánh lừa não. Học thật không phải Netflix — cần thời gian, năng lượng, ý chí. Bắt đầu bằng bước đúng đầu tiên.
Tôi cần thầy đứng trước mặt. Online không được. Tôi kỳ lạ?
Ở đây được khóc. Bạn không kỳ — chỉ “cổ điển”. Thầy 3D không cho bộ não 3D. Quan trọng: lưu, áp dụng, lặp lại. Bài tập là bằng chứng.
Tôi cứ bắt đầu rồi bỏ. Quá nhiều tip/nguồn.
Chào mừng đến “chế độ khóc”. Tổ chức = 50% thành công. Hãy đơn giản: mở mắt và theo một lộ trình rõ.
Ở Đức mọi thứ hoàn hảo chứ?
Không. Nhiều người khóc ngày đêm. Có lợi ích — nhưng không có ngôn ngữ thì sớm cạn nước mắt.
Thầy tôi cứ hát trong lớp. Tôi ghét.
An ninh! Mời ra. Nghiêm túc: con người = cảm xúc + năng lượng. Không hiệu quả, karaoke cũng bó tay.
Quá tải. Tôi chỉ muốn khóc.
Cứ khóc. Rồi hít thở, đi tiếp. Khóc = reset. Có người còn dùng như vũ khí. Thế giới điên rồ.
Tôi trả nhiều tiền cho hợp đồng — hóa ra giả. Mất tiền.
Khóc nhỏ thôi. 2025 có hợp đồng miễn phí online. Phương pháp cũ chết rồi — xin chào internet.
Tiếng Đức tôi “mạnh”. Đếm, tháng, màu, ngày…
Đừng tự lừa. Ngôn ngữ = từ + ngữ pháp + viết + cảm. Nếu chưa nghe bao giờ, bấm vào đây và đừng than nữa.
Tôi không có tiền. Học sao?
Internet đầy tài nguyên. Nếu bỏ qua cơ hội thật và chỉ nhắc “nghèo”, bạn sẽ khóc hai ngày. Vấn đề là ưu tiên.
Ai cũng bảo tôi hoàn hảo. Còn tốt hơn được không?
Xuống hầm. “Quá hoàn hảo” đều xuống đó. Nghiêm túc: đầu ra + phản hồi + sửa. Không thì dậm chân.
A1/A2 cách đây 9 tháng. Giờ B1?
Từ từ, đồ mít ướt. Ôn A2, có khi cả A1. Tiếng Đức bay nhanh hơn người yêu cũ.
Tôi B2 nhưng thấy yếu.
Nền tảng lung lay. Chối bỏ vô ích — vấn đề còn mãi. Thoát “chế độ khóc”, quay về gốc.
Sao ở đây nhiều nước mắt thế?
Đừng hỏi tôi — tiếng Đức khai màn đấy.